Ấm Đun Thuốc Bắc Hàn Quốc

Ấm Đun Thuốc Bắc Hàn Quốc

Công Ty Cổ phần Xây dựng Mô-đun TLC được thành lập vào năm 1995, là 1 kết quả rõ rệt của những người sáng lập trong việc xây dựng thành công những công trình, mỏ khai thác dầu trên biển, CKD portable cabins và ngành công nghiệp sản xuất thép trong nước, hợp tác với những nhà thầu xây dựng lớn của nước ngoài.

Về Ninh Hiệp, thường gọi làng Nành - một làng quê Việt cổ mang bề dày “ngàn năm văn hiến”, nổi tiếng với chợ vải lớn nhất cả nước, có tuổi gần 300 năm. Nơi đây còn có truyền thống lâu đời về nghề chế biến, bào chế và buôn bán thuốc Nam, thuốc Bắc...

Đến Ninh Hiệp, điều đầu tiên là người ta cảm nhận được cái “mùi làng nghề”- một thứ hương vị của các loại thuốc lan tỏa khắp làng. Bởi vậy, có câu thơ “Ninh Hiệp có nếp, có nề/Thuốc Nam, thuốc Bắc - làng nghề lưu danh”.

Làng nghề thuốc Nam thuốc Bắc Ninh Hiệp là nghề truyền thống có từ lâu đời. Năm 1990, Chi hội Đông y xã Ninh Hiệp được thành lập. Đến năm 2009 được UBND Thành phố Hà Nội công nhận đạt Danh hiệu làng nghề truyền thống. Từ đó, làng nghề trở nên nổi trên thị trường Đông dược,  là nơi cung cấp các nguồn nguyên dược liệu thuốc Nam, thuốc Bắc và sản phẩm thuốc đã qua sơ chế cho thị trường Hà Nội và toàn quốc. Địa bàn xã có 9 doanh nghiệp, trong đó có 1 công ty được cơ quan chức năng cấp phép nhập khẩu nguyên liệu thuốc Đông y để bán buôn, bán lẻ.Ngoài ra còn có 96 hộ kinh doanh cá thể nằm trong Hiệp hội Làng nghề, 194 cá nhân được cấp chứng chỉ đào tạo y dược học cổ truyền, 19 hộ kinh doanh đã có giấy phép đăng ký.

Hàn Quốc không chỉ được biết đến bởi các nền văn hoá độc đáo, các điểm du lịch tuyệt đẹp mà còn nổi tiếng bởi lối ẩm thực 4 mùa vô cùng đặc sắc, hấp dẫn bất cứ vị khách nào đặt chân đến vùng đất củ sâm này. Trong đó nổi bật hơn hết chính là những món ăn Hàn Quốc vào mùa đông. Giữa cái lạnh đặc trưng vốn có của mùa đông nơi đây, những món ăn này vừa có tác dụng giữ ấm, vừa cung cấp đủ năng lượng cho cơ thể. Nếu có dịp đến với xứ sở kim chi, hãy thử thưởng thức những món ăn Hàn Quốc này nhé.

Những khu chợ nổi tiếng Hàn Quốc

Món ăn đầu tiên được đưa ra trong danh sách món ăn Hàn Quốc vào mùa đông không thể không kể đến món canh đậu phụ nức tiếng. Đây là món ăn canh hầm cay được người dân nơi đây đặc biệt ưa chuộng vào ngày lạnh.

Món canh đậu phụ Hàn Quốc nổi tiếng

Nguyên liệu chính được làm từ đậu phụ, hải sản, thịt bò hoặc thịt lợn, rau, nấm và không thể thiếu là tương ớt. Tuỳ vào từng vùng mà các nguyên liệu sẽ được thêm hoặc thay thế phù hợp với khẩu vị của vùng đó. Vị cay nóng trong món canh hầm này giúp làm ấm cơ thể rất tốt

Và để không làm mất hương vị cay ngón đặc trưng của nó, khi thưởng thức món canh thường được đựng trong chiếc thố đá.

Món canh kim chi hay được gọi là kimchi jjigae cũng rất được người dân Hàn Quốc đặc biệt yêu thích vào mùa đông. Sau khi muối 2-3 ngày, kim chi có thể ăn kèm với các món: thịt nướng, rau luộc, lẩu,…hoặc có thể chế biến thành các món ăn hấp dẫn: cơm rang kim chi, canh kim chi…

Nếu “phở” được coi là món ăn đặc trưng của Việt Nam thì “canh gà hầm sâm” chính là “quốc hồn quốc tuý” đặc trưng của Hàn Quốc. Chính vì lẽ đó mà khi đặt chân đến nơi đây thì bạn đừng bỏ lỡ món ăn này ở bất kỳ mùa nào trong năm nhé.

Nguyên liệu chính: Gà non, nhỏ cùng gạo nếp, nhân sâm, táo đỏ, hạt dẻ, bạch quả, hoàng kỳ, tỏi… được nhồi bên trong con gà sau đó được hầm bằng nồi đá.

Hương thơm từ thịt gà vừa chín tới, mọng nước không bị nát, bở cùng nước dùng ngọt từ gà, nhân sâm, táo đỏ và gạo nếp.. bốc nghi ngút, thì chỉ cần 1 bát canh này thôi, đã đủ xua tan mọi giá lạnh ngày đông rồi.

Jajangmyeon là món ăn phổ biến ở Hàn Quốc có nguồn gốc từ Trung Hoa. Thành phần chính là tương đen từ đậu nành lên men (chunjang), xào với rau củ cắt nhỏ và thịt bò, lợn hoặc hải sản.

Jajangmyeon có giá phải chăng và rất dễ tìm ở các khu ăn uống. Món này thường được ăn trong ngày hội độc thân Black Day của người Hàn (14/4), và được vinh danh là một trong 100 biểu tượng văn hóa của Hàn Quốc.

5. Kalguksu (Phở thủ công kiểu Hàn Quốc)

Không chỉ ở Việt Nam mới có phở, Hàn Quốc cũng có một loại mì sợi giống phở được làm thủ công do người thợ sử dụng dao để cắt, gọi là Kalguksu.

Kalguksu thường được chan nước dùng ninh từ xương ăn kèm với những miếng thịt gà hoặc bò băm. Có nơi còn cho thêm màn thầu vào tô cho đầy đặn nhiều vị. Vì là món thủ công nên không có nhiều nơi bán Kalguksu.

Một món ăn sưởi ấm ngày đông phổ biến tại Hàn là Bánh gạo cay (Tteokbokki)

Nguyên liệu chính: không thể thiếu tteok (bánh gạo dàng dài hình trụ màu trắng đặc trưng) cùng eomuk (chả cá), hành tây, hành baro, bắp cải, cà rốt và ớt đỏ. Món chuẩn vị sẽ thường dùng chung với cốc nước soup nấu từ chả cá.

Một trong các món ăn đường phố phổ biến mùa đông bắt gặp ở bất cứ bộ phim nào của Hàn không thể không kể đến bánh chả cá (오댕). Hai dạng phổ biến khi nấu chả đó là dạng que xiên và dạng nấu canh.

Trên đây, là những món ăn mùa đông ở Hàn Quốc nhất định bạn nên thử khi đến xứ sở kim chi. Phong Cách Việt Travel hy vọng những thông tin này sẽ giúp bạn có cái nhìn trọn vẹn hơn về ẩm thực Hàn Quốc.

Add: 91 Thuốc Bắc, Hoàn Kiếm, Hà Nội Điện thoại: 0243 999 6476 Hotline: 0977 00 1984 - 0947 00 1984 ( Zalo/ Viber/ WhatsApp ) EmaiL: [email protected] Website: https://thesinhtour.com/ ® The Sinh Tourist nay là thương hiệu mới của Sinh Cafe ™ Công ty được sự bảo hộ của nhà nước và được cấp phép kinh doanh online. Quý khách click vào hình ảnh "ĐÃ THÔNG BÁO BỘ CÔNG THƯƠNG" để xem thông tin website.

Tòa nhà số 52 đường Út Tịch, Phường 4, Quận Tân Bình, Thành phố Hồ Chí Minh

Giấy chứng nhận đăng ký doanh nghiệp số 0309532909 do Sở Kế Hoạch và Đầu Tư Thành phố Hồ Chí Minh cấp lần đầu vào ngày 06/01/2010.

ULIS Media xin được gửi đến các bạn chia sẻ của bạn Gyeong eun Kim về việc học tập và đời sống của một du học sinh tại ULIS. Bạn ý là một du học sinh người Hàn Quốc và đang là sinh viên của Khoa Ngôn ngữ và Văn hóa Trung Quốc đấy.

Mình đã có sở thích học ngoại ngữ kể từ khi còn là một đứa trẻ. Mặc dù có những lúc lúng túng nhưng thật sự rất vui khi được nói chuyện với người nước ngoài bằng ngôn ngữ của họ. Qua đó mình có thể học được rất nhiều điều thú vị về văn hóa và truyền thống. Vì vậy, mình đã có suy nghĩ rằng một ngày nào đó sẽ sinh sống ở một đất nước nào đó ngoài Hàn Quốc. Mình rất hứng thú với Việt Nam và kể từ khi học cấp ba mình đã bắt đầu học tiếng Việt từng chút một. Văn hóa và cuộc sống ở Việt Nam đã được truyền tải đến mình qua những lời kể đầy màu sắc và thú vị của những người giáo viên của tôi. Từ đó, mình đã quyết tâm sẽ trải nghiệm cuộc sống ở Việt Nam ngay sau khi tốt nghiệp trung học. Và mình đã hoàn thành được ước mơ đó.

Mình đã có mục tiêu đến học tại ULIS từ khi học trung học. Mặc dù mình không có nhiều thông tin về quá trình nhập học nhưng mình biết đó là một trong những trường đại học tốt nhất ở Việt Nam. Trước khi nhập học chính thức khóa học chuyên ngành, mình đã theo học một khóa học về ngôn ngữ và văn hóa Việt Nam của ULIS. Khi đó, nhiều giáo viên và sinh viên Hàn Quốc đã khuyên mình nên theo học tiếp tại trường. Điều đó đã một lần nữa củng cố quyết tâm theo học tại ULIS của mình. Ở ULIS, mọi người từ giáo viên, cán bộ nhân viên đến các bạn sinh viên đều rất tử tế và mọi thứ đều rất tốt.

Trước khi đến với ULIS, thực sự mình gần như không có một mối lo lắng nào cả, nhưng bây giờ mình đã cảm nhận được một số điều khiến mình thấy lo lắng hơn như việc học tiếng Trung bằng tiếng Việt.

Mọi thứ ở ULIS đều tốt, đặc biệt là việc học tập và cơ sở vật chất. Điều khiến mình cảm thấy mới lạ và đáng ngạc nhiên nhất là ở đây giáo dục thể chất không giống như ở các trường đại học Hàn Quốc. Mình bị ấn tượng rằng ở đây các thầy cô giáo viên thậm chí còn rất quan tâm đến việc rèn luyện sức khỏe của sinh viên. Mình cũng thích cách chương trình giảng dạy được tổ chức. Điều đó thực sự giúp người học có thể học ngoại ngữ 1 đến mức thông thạo chỉ trong một thời gian ngắn. Tuy nhiên mình vẫn chưa đạt tới trình độ thành thạo như vậy và vẫn còn cảm thấy không thực sự tự tin với khả năng tiếng Việt của bản thân.

Mình khá nhút nhát và không giỏi tiếp cận người khác. Tuy nhiên, các bạn sinh viên Việt Nam và người dân địa phương lại làm điều ngược lại. họ chủ động tiếp cận mình – một người nước ngoài không một chút do dự. Mình rất biết ơn về điều đó, và mình nghĩ mọi người đều rất tốt bụng, đặc biệt là các bạn cùng lớp của mình. Các bạn ấy giúp mình rất nhiều và luôn chia sẻ và chỉ bảo cho mình những điều mà mình không biết. Các bạn ấy rất nhạy cảm nên khi biết mình khá nhút nhát các bạn ấy đã bắt đầu nói chuyện với mình trước tiên về Hàn Quốc và qua đó bọn mình đã mở rộng thêm được rất nhiều các chủ đề nói chuyện khác. Mình thấy các bạn Việt Nam rất ấm áp.

Thêm nữa, mình rất ấn tượng khi thấy các sinh viên chơi một số trò chơi truyền thống của Hàn Quốc như các trò Jegi-chagi. Mình thấy các bạn dù phải học tập trong một thời khóa biểu bận rộn nhưng vẫn luôn cùng nhau tìm ra những tiếng cười và niềm vui khác trong cuộc sống. Không giống như cuộc sống đại học ở các nước khác khi sinh viên chủ yếu chơi một mình và ít đi chơi với một nhóm bạn lớn, mình thấy nét văn hóa đoàn thể này thực sự rất tốt và ấn tượng

Một trong những mục tiêu của mình là nói tiếng Việt thật trôi chảy. Vì vậy mình muốn có thêm nhiều thời gian hơn nữa để trải nghiệm cuộc sống ở Việt Nam. Trên hết, mình cũng muốn trở thành một người có những đóng góp nhất định cho mối quan hệ hợp tác giữa Hàn Quốc và Việt Nam.

Link tiếng Anh: http://en.ulis.vnu.edu.vn/blog/archives/gyeong-eun-kim-korea-vietnamese-people-seem-to-be-very-warmhearted/

Quan hệ Nam-Bắc Triều Tiên, Quan hệ Nam-Bắc Hàn hay Quan hệ Liên Triều (Quan hệ Đại Hàn Dân Quốc-CHDCND Triều Tiên) là mối quan hệ chính trị, ngoại giao, quân sự giữa Đại Hàn Dân Quốc và Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên từ sự phân chia Triều Tiên vào năm 1945 sau cuộc Chiến tranh thế giới thứ II đến ngày nay. Trước đây là một quốc gia duy nhất bị Nhật Bản sáp nhập vào năm 1910, hai quốc gia đã bị chia cắt kể từ khi kết thúc Thế chiến thứ hai năm 1945 và tham gia vào Chiến tranh Triều Tiên từ năm 1950–1953, kết thúc bằng một hiệp định đình chiến nhưng không có hiệp ước hòa bình. Hàn Quốc trước đây được một loạt các chế độ độc tài quân sự cai trị cho đến khi tiến hành dân chủ hóa vào năm 1987 khi nước này tổ chức bầu cử tổng thống trực tiếp lần đầu tiên, còn Triều Tiên là một nhà nước độc đảng toàn trị do gia tộc họ Kim điều hành. Cả hai quốc gia đều tuyên bố chủ quyền toàn bộ bán đảo Triều Tiên và các đảo xa. Cả hai quốc gia đều gia nhập Liên Hợp Quốc năm 1991 và được hầu hết các quốc gia thành viên công nhận. Kể từ những năm 1970, cả hai quốc gia đã tổ chức các cuộc đối thoại ngoại giao không chính thức nhằm xoa dịu căng thẳng quân sự. Năm 2000, Tổng thống Kim Dae-jung trở thành Tổng thống Hàn Quốc đầu tiên viếng thăm Triều Tiên. Đến năm 2018, Kim Jong-un là nhà lãnh đạo đầu tiên của Triều Tiên viếng thăm Hàn Quốc.

Dưới thời Tổng thống Kim Dae-jung, Hàn Quốc đã áp dụng Chính sách Ánh dương nhằm theo đuổi mối quan hệ tích cực hơn với Triều Tiên.[1] Chính sách này đã tạo điều kiện cho việc thành lập Khu công nghiệp Kaesong. Chính sách này được tiếp tục bởi tổng thống kế nhiệm Roh Moo-hyun, người cũng đã đến thăm Triều Tiên vào năm 2007 và gặp gỡ nhà lãnh đạo Triều Tiên Kim Jong-il. Thông qua cuộc gặp này, cả hai nhà lãnh đạo đã ký tuyên bố theo đuổi hòa bình và khôi phục quan hệ liên Triều. Tuy nhiên, đối mặt với sự chỉ trích ngày càng tăng, Chính sách Ánh dương đã bị chấm dứt kể từ thời tổng thống Lee Myung-bak. Trong nhiệm kỳ tổng thống của Yoon Suk-yeol hiện nay, mối quan hệ giữa Hàn Quốc và Triều Tiên đã trở nên thù địch hơn.

Năm 2018, bắt đầu với việc Triều Tiên tham dự Thế vận hội Mùa đông 2018, mối quan hệ đã có một bước đột phá ngoại giao lớn và trở nên nồng ấm hơn đáng kể. Tháng 4/2018, hai nước đã ký Tuyên bố Panmunjom vì Hòa bình, Thịnh vượng và Thống nhất Bán đảo Triều Tiên.[2] Năm 2018, đa số người dân Hàn Quốc đã tán thành mối quan hệ giữa nước họ với Triều Tiên.[3] Các cuộc gặp thượng đỉnh giữa Hàn Quốc và Triều Tiên cũng đã tạo điều kiện cho mối quan hệ giữa Hoa Kỳ và Triều Tiên phát triển tích cực. Tuy nhiên, căng thẳng giữa hai miền đất nước vẫn còn.

Bán đảo Triều Tiên đã bị Nhật Bản chiếm đóng từ năm 1910. Ngày 9 tháng 8 năm 1945, trong những ngày kết thúc của Thế chiến thứ hai, Liên Xô tuyên chiến với Nhật Bản và tiến sâu vào Triều Tiên. Mặc dù tuyên bố chiến tranh của Liên Xô đã được Đồng minh đồng ý tại Hội nghị Yalta, nhưng chính phủ Mỹ đã lo ngại về viễn cảnh toàn bộ Triều Tiên nằm dưới sự kiểm soát của Liên Xô. Do đó, chính quyền liên bang Hoa Kỳ đã yêu cầu các Lực lượng Vũ trang Liên Xô dừng cuộc tiến công của họ ở phía bắc vĩ tuyến 38, để lại phía nam bán đảo, bao gồm cả thủ đô Seoul, sẽ bị Hoa Kỳ chiếm đóng. Điều này đã được đưa vào Mệnh lệnh chung số 1 cho các lực lượng Nhật Bản sau khi Nhật Bản đầu hàng vào ngày 15 tháng 8. Ngày 24 tháng 8, Hồng quân tiến vào Bình Nhưỡng và thành lập một chính phủ quân sự ở phía bắc vĩ tuyến Triều Tiên. Lực lượng Mỹ đổ bộ vào miền nam vào ngày 8 tháng 9 và thành lập Chính phủ quân sự Hoa Kỳ tại Hàn Quốc.[4][5]

Ban đầu, phe Đồng minh đã dự tính một ủy thác chung sẽ đưa nước Triều Tiên tiến tới độc lập, nhưng hầu hết những người theo chủ nghĩa dân tộc của Triều Tiên muốn độc lập ngay lập tức.[6] Trong khi đó, quan hệ hợp tác thời chiến giữa Liên Xô và Hoa Kỳ trở nên xấu đi khi Chiến tranh Lạnh diễn ra. Cả hai quyền lực đang chiếm đóng đều bắt đầu thăng tiến vào các vị trí quyền lực Người Hàn Quốc liên kết với phe chính trị của họ và gạt đối thủ ra rìa. Nhiều nhà lãnh đạo chính trị mới nổi này đã trở về những người lưu vong với ít sự ủng hộ của dân chúng.[7][8] Ở Bắc Triều Tiên, Liên Xô ủng hộ những người Cộng sản Triều Tiên. Kim Il-sung, người từ năm 1941 đã phục vụ trong Quân đội Liên Xô, trở thành nhân vật chính trị lớn.[9] Xã hội được tập trung hóa và tập thể hóa, theo mô hình của Liên Xô.[10] Chính trị ở miền Nam xáo trộn hơn, nhưng Nghị sĩ Rhee chống Cộng mạnh mẽ đã nổi lên như một chính trị gia nổi bật nhất.[11]

Chính phủ Mỹ đã đưa vấn đề này lên Liên hợp quốc, dẫn đến việc thành lập Ủy ban tạm thời của Liên hợp quốc về Triều Tiên (UNTCOK) vào năm 1947. Liên Xô phản đối động thái này và từ chối cho phép UNTCOK hoạt động ở miền Bắc. UNTCOK tổ chức tổng tuyển cử ở miền Nam, được tổ chức vào ngày 10 tháng 5 năm 1948.[12] Đại Hàn Dân Quốc được thành lập với Syngman Rhee làm Tổng thống và chính thức thay thế sự chiếm đóng của quân đội Hoa Kỳ vào ngày 15 tháng 8. Ở Triều Tiên, Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên được tuyên bố vào ngày 9 tháng 9, với Kim Il-sung, là thủ tướng. Lực lượng chiếm đóng của Liên Xô rời miền Bắc vào ngày 10 tháng 12 năm 1948. Lực lượng Hoa Kỳ rời miền Nam vào năm sau đó, mặc dù Nhóm Cố vấn Quân sự Hàn Quốc của Hoa Kỳ vẫn ở lại để huấn luyện Quân đội Hàn Quốc.[13]

Cả hai chính phủ đối lập đều coi mình là chính phủ của cả Hàn Quốc, và cả hai đều coi sự chia rẽ là tạm thời.[14][15] CHDCND Triều Tiên tuyên bố Seoul là thủ đô chính thức của mình, một tuyên bố không thay đổi cho đến năm 1972.[16]

Bắc Triều Tiên xâm lược miền Nam vào ngày 25 tháng 6 năm 1950, và nhanh chóng đánh chiếm phần lớn đất nước này. Vào tháng 9 năm 1950, lực lượng Liên Hợp Quốc, do Hoa Kỳ lãnh đạo, đã can thiệp để bảo vệ miền Nam, và tiến vào Bắc Triều Tiên. Khi họ đến gần biên giới với Trung Quốc, các lực lượng Trung Quốc thay mặt Bắc Triều Tiên can thiệp, làm thay đổi cán cân chiến tranh một lần nữa. Giao tranh kết thúc vào ngày 27 tháng 7 năm 1953, với một hiệp định đình chiến gần như khôi phục lại ranh giới ban đầu giữa Bắc và Nam Triều Tiên.[17] Syngman Rhee từ chối ký hiệp định đình chiến, nhưng miễn cưỡng đồng ý tuân theo nó.[18] Hiệp định đình chiến mở đầu cho một lệnh ngừng bắn chính thức nhưng không dẫn đến một hiệp ước hòa bình. Hiệp ước đã thiết lập Khu phi quân sự Triều Tiên (DMZ), một vùng đệm giữa hai bên, giao với vĩ tuyến 38 nhưng không đi theo nó.[18] Triều Tiên đã thông báo rằng họ sẽ không còn tuân thủ hiệp định đình chiến ít nhất sáu lần, vào các năm 1994, 1996, 2003, 2006, 2009 và 2013.[19][20]

Một số lượng lớn người phải di dời do hậu quả của chiến tranh, và nhiều gia đình bị chia cắt do biên giới được tái thiết. Trong năm 2007, ước tính có khoảng 750.000 người vẫn sống ly thân với những người thân trong gia đình, và đoàn tụ gia đình từ lâu đã trở thành ưu tiên ngoại giao của miền Nam.[21]

Cạnh tranh giữa Bắc Triều Tiên và Hàn Quốc trở thành chìa khóa cho việc ra quyết định của cả hai bên. Ví dụ, việc xây dựng tàu điện ngầm Bình Nhưỡng đã thúc đẩy việc xây dựng một công trình tương tự ở Seoul.[22] Vào những năm 1980, chính phủ Hàn Quốc đã xây dựng một cột cờ cao 98m tại ngôi làng Daeseong-dong thuộc DMZ. Đáp lại, Triều Tiên đã xây dựng một cột cờ cao 160m ở làng Kijŏng-dong gần đó.[23]

Căng thẳng leo thang vào cuối những năm 1960 với một loạt các cuộc đụng độ vũ trang cấp thấp được gọi là Xung đột DMZ Triều Tiên. Trong thời gian này, Triều Tiên và Hàn Quốc đã tiến hành các cuộc tấn công bí mật vào nhau trong một loạt các cuộc tấn công trả đũa, trong đó có các âm mưu ám sát các nhà lãnh đạo miền Nam và miền Bắc.[24][25][26] Ngày 21 tháng 1 năm 1968, biệt kích Triều Tiên tấn công Nhà Xanh của Hàn Quốc. Vào ngày 11 tháng 12 năm 1969, một máy bay của Hàn Quốc đã bị cướp.

Trong quá trình chuẩn bị cho chuyến thăm Trung Quốc của Tổng thống Mỹ Nixon vào năm 1972, Tổng thống Hàn Quốc Park Chung-hee đã bắt đầu tiếp xúc bí mật với Kim Nhật Thành của Triều Tiên.[27] Vào tháng 8 năm 1971, các cuộc đàm phán Chữ thập đỏ đầu tiên giữa Bắc và Nam Triều Tiên đã được tổ chức.[28] Nhiều người trong số những người tham gia thực sự là tình báo hoặc quan chức của đảng.[29] Tháng 5 năm 1972, Lee Hu-rak, giám đốc CIA Triều Tiên, đã bí mật gặp Kim Nhật Thành tại Bình Nhưỡng. Kim đã xin lỗi về Cuộc đột kích Nhà Xanh, phủ nhận anh đã chấp thuận nó.[30] Đổi lại, Phó Thủ tướng Triều Tiên Pak Song-chol đã có chuyến thăm bí mật tới Seoul.[31] Ngày 4 tháng 7 năm 1972, Tuyên bố chung Bắc - Nam được ban hành. Tuyên bố đã công bố Ba Nguyên tắc của Thống nhất: thứ nhất, việc tái thống nhất phải được giải quyết một cách độc lập mà không bị can thiệp hoặc dựa vào các thế lực nước ngoài; thứ hai, thống nhất phải được thực hiện một cách hòa bình mà không sử dụng các lực lượng vũ trang chống lại nhau; cuối cùng, sự thống nhất vượt qua sự khác biệt về hệ tư tưởng và thể chế để thúc đẩy sự thống nhất của Hàn Quốc như một nhóm dân tộc.[28][32] Nó cũng thiết lập "đường dây nóng" đầu tiên giữa hai bên.[33]

Bắc Triều Tiên đình chỉ các cuộc đàm phán vào năm 1973 sau vụ bắt cóc nhà lãnh đạo đối lập Hàn Quốc Kim Dae-jung bởi CIA Hàn Quốc.[27][34] Tuy nhiên, các cuộc đàm phán đã bắt đầu lại, và từ năm 1973 đến 1975 đã có 10 cuộc họp của Ủy ban Điều phối Bắc-Nam tại Panmunjom.[35]

Vào cuối những năm 1970, Tổng thống Mỹ Jimmy Carter hy vọng đạt được hòa bình ở Triều Tiên. Tuy nhiên, kế hoạch của ông đã bị trật đường vì đề xuất rút quân của ông không được ưa chuộng.[36]

Năm 1983, đề xuất đàm phán ba bên của Bắc Triều Tiên với Hoa Kỳ và Hàn Quốc trùng hợp với vụ ám sát Rangoon nhằm vào Tổng thống Hàn Quốc.[37] Hành vi mâu thuẫn này chưa bao giờ được giải thích.[38]

Vào tháng 9 năm 1984, Hội Chữ thập đỏ của Bắc Triều Tiên đã gửi hàng khẩn cấp đến miền Nam sau những trận lũ lụt nghiêm trọng.[27] Các cuộc nói chuyện được tiếp tục, dẫn đến cuộc đoàn tụ đầu tiên của các gia đình ly tán vào năm 1985, cũng như một loạt các hoạt động giao lưu văn hóa.[27] Thiện chí tiêu tan với việc dàn dựng cuộc tập trận quân sự Mỹ-Hàn Quốc, Team Spirit, vào năm 1986.[39]

Khi Seoul được chọn là nơi tổ chức Thế vận hội Mùa hè 1988, Bắc Triều Tiên đã cố gắng dàn xếp một cuộc tẩy chay bởi các đồng minh Cộng sản của mình hoặc đồng đăng cai Thế vận hội.[40] Việc này thất bại, và vụ đánh bom chuyến bay 858 của Korean Air vào năm 1987 được coi là sự trả thù của Triều Tiên.[41] Tuy nhiên, cùng lúc đó, trong bối cảnh Chiến tranh Lạnh đang tan băng trên toàn cầu, Tổng thống Hàn Quốc mới đắc cử Roh Tae-woo đã đưa ra một sáng kiến ngoại giao được gọi là Nordpolitik. Điều này đề xuất sự phát triển tạm thời của một "Cộng đồng Triều Tiên", tương tự như đề xuất liên minh của Triều Tiên.[42] Từ ngày 4 đến ngày 7 tháng 9 năm 1990, các cuộc hội đàm cấp cao được tổ chức tại Seoul, cùng thời điểm miền Bắc đang phản đối việc Liên Xô bình thường hóa quan hệ với miền Nam. Các cuộc đàm phán này vào năm 1991 đã dẫn đến Thỏa thuận về Hòa giải, Không xâm lược, Trao đổi và Hợp tác và Tuyên bố chung về Phi hạt nhân hóa Bán đảo Triều Tiên.[43][44] Điều này đồng thời với việc cả Bắc và Nam Triều Tiên được gia nhập Liên hợp quốc.[45] Trong khi đó, vào ngày 25 tháng 3 năm 1991, một đội thống nhất của Hàn Quốc lần đầu tiên sử dụng Cờ thống nhất Hàn Quốc tại Giải bóng bàn thế giới ở Nhật Bản, và vào ngày 6 tháng 5 năm 1991, một đội thống nhất đã thi đấu tại Giải bóng đá trẻ thế giới ở Bồ Đào Nha.

Tuy nhiên, có những giới hạn cho sự tan băng trong các mối quan hệ. Năm 1989, Lim Su-kyung, một nhà hoạt động sinh viên Hàn Quốc tham gia Liên hoan Thanh niên Thế giới ở Bình Nhưỡng, đã bị bỏ tù khi trở về.[45]

Chiến tranh Lạnh kết thúc đã mang lại cuộc khủng hoảng kinh tế cho Triều Tiên và dẫn đến kỳ vọng rằng sự thống nhất sắp xảy ra.[46][47] Người Bắc Triều Tiên bắt đầu chạy sang miền Nam với số lượng ngày càng tăng. Theo thống kê chính thức, có 561 người đào tẩu sống ở Hàn Quốc vào năm 1995 và hơn 10.000 người vào năm 2007.[48]

Vào tháng 12 năm 1991, cả hai quốc gia đã ký một hiệp định, Hiệp định Hòa giải, Không xâm lược, Trao đổi và Hợp tác, cam kết không xâm lược và trao đổi văn hóa và kinh tế. Họ cũng đồng ý về việc thông báo trước về các chuyển động quân sự lớn và thiết lập một đường dây nóng quân sự, và làm việc để thay thế hiệp định đình chiến bằng một "chế độ hòa bình".[49][50][51]

Năm 1994, lo ngại về chương trình hạt nhân của Triều Tiên đã dẫn đến Khung thỏa thuận giữa Mỹ và Triều Tiên.[52]

Năm 1998, Tổng thống Hàn Quốc Kim Dae-jung đã công bố Chính sách Ánh dương đối với Triều Tiên. Bất chấp một cuộc đụng độ hải quân vào năm 1999, điều này đã dẫn đến cuộc gặp thượng đỉnh liên Triều đầu tiên vào tháng 6 năm 2000, giữa Kim Dae-jung và Kim Jong-il.[53] Kết quả là Kim Dae-jung đã được trao giải Nobel Hòa bình.[54] Hội nghị thượng đỉnh được tiếp nối vào tháng 8 bằng một cuộc đoàn tụ gia đình. Vào tháng 9, các đội Nam Triều Tiên đã cùng nhau diễu hành tại Thế vận hội Sydney.[55] Thương mại gia tăng đến mức Hàn Quốc trở thành đối tác thương mại lớn nhất của Triều Tiên.[56] Bắt đầu từ năm 1998, Khu du lịch Núi Kumgang được phát triển như một liên doanh giữa chính phủ Bắc Triều Tiên và Hyundai.[57] Năm 2003, Khu công nghiệp Kaesong được thành lập để cho phép các doanh nghiệp Hàn Quốc đầu tư vào miền Bắc.[58] Vào đầu những năm 2000, Hàn Quốc đã ngừng xâm nhập các đặc vụ của mình vào miền Bắc.[59]

Tuy nhiên, Tổng thống Mỹ George W Bush không ủng hộ Chính sách Ánh dương và vào năm 2002, Mỹ đã coi Triều Tiên là thành viên của Trục Ác ma.[60][61]

Tiếp tục lo ngại về tiềm năng phát triển tên lửa hạt nhân của Triều Tiên đã dẫn đến cuộc đàm phán 6 bên gồm Triều Tiên, Hàn Quốc, Mỹ, Nga, Trung Quốc và Nhật Bản vào năm 2003.[62] Tuy nhiên, vào năm 2006, Triều Tiên tiếp tục thử tên lửa và vào ngày 9 tháng 10 đã tiến hành vụ thử hạt nhân đầu tiên.[63]

Tuyên bố chung ngày 15 tháng 6 năm 2000 mà hai nhà lãnh đạo đã ký trong hội nghị thượng đỉnh Nam-Bắc lần thứ nhất nêu rõ rằng họ sẽ tổ chức hội nghị thượng đỉnh lần thứ hai vào một thời điểm thích hợp. Ban đầu, người ta dự kiến rằng hội nghị thượng đỉnh thứ hai sẽ được tổ chức tại Hàn Quốc, nhưng điều đó đã không xảy ra. Tổng thống Hàn Quốc Roh Moo-hyun đã đi ngang qua Khu phi quân sự của Triều Tiên vào ngày 2 tháng 10 năm 2007 và tới Bình Nhưỡng để hội đàm với ông Kim Jong-il.[64][65][66][67] Hai bên tái khẳng định tinh thần của Tuyên bố chung ngày 15/6 và thảo luận về nhiều vấn đề liên quan đến hiện thực hóa quan hệ Nam-Bắc, hòa bình trên Bán đảo Triều Tiên, thịnh vượng chung của nhân dân và thống nhất Hàn Quốc. Ngày 4 tháng 10 năm 2007, Tổng thống Hàn Quốc Roh Moo-hyun và nhà lãnh đạo Triều Tiên Kim Jong-il đã ký một tuyên bố hòa bình. Văn kiện kêu gọi các cuộc đàm phán quốc tế thay thế Hiệp định đình chiến kết thúc Chiến tranh Triều Tiên bằng một hiệp ước hòa bình vĩnh viễn.[68]

Trong thời kỳ này các diễn biến chính trị đã được phản ánh trong nghệ thuật. Các bộ phim Shiri, năm 1999 và Khu vực An ninh Chung, năm 2000, đã mô tả những người Bắc Triều Tiên với cái nhìn đầy thiện cảm.[69][70]

Chính sách Ánh dương đã bị tân Tổng thống Hàn Quốc Lee Myung-bak chính thức từ bỏ vào năm 2010.[71]

Vào ngày 26 tháng 3 năm 2010, tàu ROKS Cheonan 1.500 tấn với thủy thủ đoàn 104 người, bị chìm ngoài khơi đảo Baengnyeong trên biển Hoàng Hải. Seoul cho biết đã có một vụ nổ ở đuôi tàu và đang điều tra xem liệu một vụ tấn công bằng ngư lôi có phải là nguyên nhân hay không. Trong số 104 thủy thủ, 46 người chết và 58 người được cứu. Tổng thống Hàn Quốc Lee Myung-bak đã triệu tập cuộc họp khẩn cấp của các quan chức an ninh và ra lệnh cho quân đội tập trung giải cứu các thủy thủ.[72][73] Vào ngày 20 tháng 5 năm 2010, một nhóm các nhà nghiên cứu quốc tế đã công bố kết quả khẳng định rằng vụ chìm tàu là do ngư lôi của Triều Tiên; Triều Tiên bác bỏ kết quả nghiên cứu.[74] Hàn Quốc đồng ý với phát hiện của nhóm nghiên cứu và Tổng thống Lee Myung-bak sau đó tuyên bố rằng Seoul sẽ cắt mọi hoạt động thương mại với Triều Tiên như một phần của các biện pháp chủ yếu nhằm đánh trả Triều Tiên về mặt ngoại giao và tài chính.  Triều Tiên bác bỏ tất cả những cáo buộc như vậy và đáp trả bằng cách cắt đứt quan hệ giữa các nước và tuyên bố hủy bỏ thỏa thuận không xâm lược trước đó.[75]

Ngày 23 tháng 11 năm 2010, pháo binh của Triều Tiên bắn vào đảo Yeonpyeong của Hàn Quốc trên biển Hoàng Hải và Hàn Quốc bắn trả. Hai lính thủy đánh bộ Hàn Quốc và hai dân thường thiệt mạng, hơn chục người bị thương, trong đó có ba thường dân. Khoảng 10 người Triều Tiên được cho là đã thiệt mạng; tuy nhiên, chính phủ Triều Tiên phủ nhận điều này. Thị trấn đã được sơ tán và Hàn Quốc cảnh báo sẽ trả đũa nghiêm khắc, với việc Tổng thống Lee Myung-bak ra lệnh phá hủy một căn cứ tên lửa gần đó của Triều Tiên nếu có thêm hành động khiêu khích.[76] Hãng thông tấn chính thức của Triều Tiên, KCNA, tuyên bố rằng Triều Tiên chỉ nổ súng sau khi miền Nam "nã đạn liều lĩnh vào khu vực biển của chúng tôi".[77]

Năm 2011, có thông tin cho rằng Triều Tiên đã bắt cóc 4 sĩ quan quân đội cấp cao của Hàn Quốc vào năm 1999.[78]

Vào ngày 12 tháng 12 năm 2012, Triều Tiên đã phóng Kwangmyŏngsŏng-3 Unit 2, một vệ tinh khoa học và công nghệ, và nó đã lên tới quỹ đạo.[79][80][81] Đáp lại, Hoa Kỳ đã triển khai lại các tàu chiến của mình trong khu vực.[82] Tháng 1 - tháng 9 năm 2013 chứng kiến sự leo thang căng thẳng giữa Triều Tiên với Hàn Quốc, Hoa Kỳ và Nhật Bản bắt đầu do Nghị quyết 2087 của Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc, trong đó lên án Triều Tiên về việc phóng Đơn vị 2 Kwangmyŏngsŏng-3. Cuộc khủng hoảng được đánh dấu bằng sự leo thang cực độ của chính quyền mới của Triều Tiên dưới thời Kim Jong-un và các hành động cho thấy các cuộc tấn công hạt nhân sắp xảy ra nhằm vào Hàn Quốc, Nhật Bản và Hoa Kỳ.[83]

Vào ngày 24 tháng 3 năm 2014, một máy bay không người lái của Triều Tiên bị rơi được tìm thấy gần Paju, các camera trên máy bay có hình ảnh của Nhà Xanh và các cơ sở quân sự gần DMZ. Vào ngày 31 tháng 3, sau một cuộc trao đổi pháo vào vùng biển của NLL, một máy bay không người lái của Triều Tiên được tìm thấy đã bị rơi trên Baengnyeongdo.[84][85] Vào ngày 15 tháng 9, mảnh vỡ của một máy bay không người lái nghi là của Triều Tiên đã được một ngư dân tìm thấy ở vùng biển gần Baengnyeongdo, máy bay không người lái này được cho là giống với một trong những máy bay không người lái của Triều Tiên đã bị rơi vào tháng 3 năm 2014.[86]

Theo một cuộc thăm dò của BBC World Service năm 2014, 3% người Hàn Quốc nhìn nhận ảnh hưởng của Bắc Triều Tiên một cách tích cực, 91% bày tỏ quan điểm tiêu cực, khiến Hàn Quốc, sau Nhật Bản, trở thành quốc gia có cảm giác tiêu cực nhất về Bắc Triều Tiên trên thế giới.[87] Tuy nhiên, một cuộc khảo sát do chính phủ tài trợ năm 2014 cho thấy 13% người Hàn Quốc coi Bắc Triều Tiên là thù địch và 58% người Hàn Quốc tin rằng Bắc Triều Tiên là quốc gia mà họ nên hợp tác.[88]

Vào ngày 1 tháng 1 năm 2015, Kim Jong-un, trong bài phát biểu chào mừng năm mới tại quê nhà, tuyên bố rằng ông sẵn sàng nối lại các cuộc đàm phán cấp cao hơn với miền Nam.[89]

Vào tuần đầu tiên của tháng 8 năm 2015, một quả mìn đã nổ tại DMZ, khiến hai binh sĩ Hàn Quốc bị thương. Chính phủ Hàn Quốc cáo buộc Bắc Triều Tiên đã cấy mìn nhưng Triều Tiên phủ nhận. Sau đó, Hàn Quốc bắt đầu lại các chương trình phát sóng tuyên truyền tới miền Bắc.[90]

Vào ngày 20 tháng 8 năm 2015, Bắc Triều Tiên đã bắn một quả đạn pháo vào thành phố Yeoncheon. Hàn Quốc đã tung ra nhiều đợt pháo để đáp trả. Không có thương vong ở miền Nam, nhưng một số cư dân địa phương đã di tản.[91] Cuộc pháo kích khiến cả hai nước áp dụng tình trạng trước chiến tranh và một cuộc nói chuyện được tổ chức bởi các quan chức cấp cao tại Bàn Môn Điếm để giảm căng thẳng vào ngày 22 tháng 8 năm 2015, và các cuộc đàm phán được chuyển sang ngày hôm sau..[92] Tuy nhiên, trong khi các cuộc đàm phán đang diễn ra, Triều Tiên đã triển khai hơn 70% số tàu ngầm của họ, điều này làm gia tăng căng thẳng một lần nữa vào ngày 23 tháng 8 năm 2015.[93] Các cuộc đàm phán tiếp tục sang ngày hôm sau và cuối cùng kết thúc vào ngày 25 tháng 8 khi cả hai bên đạt được thỏa thuận và căng thẳng quân sự được xoa dịu.

Bất chấp các cuộc đàm phán hòa bình giữa Hàn Quốc và Bắc Triều Tiên vào ngày 9 tháng 9 năm 2016 liên quan đến vụ thử tên lửa của Bắc Triều Tiên, Bắc Triều Tiên vẫn tiếp tục tiến triển với việc thử tên lửa của mình. Bắc Triều Tiên đã tiến hành vụ thử hạt nhân lần thứ năm trong khuôn khổ lễ kỷ niệm 68 năm thành lập nhà nước.[94] Đáp lại, Hàn Quốc tiết lộ rằng họ có kế hoạch ám sát Kim Jong-un.[95]

Theo một Viện Thống nhất Quốc gia Hàn Quốc năm 2017, 58% công dân Hàn Quốc đã trả lời rằng việc thống nhất là cần thiết. Trong số những người trả lời cuộc khảo sát năm 2017, 14% nói rằng 'chúng ta thực sự cần sự thống nhất' trong khi 44% nói rằng 'chúng ta cần sự thống nhất'. Về câu hỏi khảo sát 'Chúng ta có cần thống nhất ngay cả khi Hàn Quốc và CHDCND Triều Tiên có thể cùng tồn tại hòa bình hay không?', 46% đồng ý và 32% không đồng ý.[96]

Vào tháng 5 năm 2017, Moon Jae-in được bầu làm Tổng thống Hàn Quốc với lời hứa sẽ quay trở lại Chính sách Ánh dương.[97] Trong bài phát biểu mừng năm mới 2018, nhà lãnh đạo Triều Tiên Kim Jong-un đã đề xuất cử một phái đoàn tới Thế vận hội mùa đông sắp tới tại Hàn Quốc.[98] Đường dây nóng Seoul - Bình Nhưỡng đã được mở lại sau gần hai năm.[99] Tại Thế vận hội mùa đông, Triều Tiên và Hàn Quốc đã diễu hành cùng nhau trong lễ khai mạc và ra sân một đội khúc côn cầu trên băng nữ thống nhất.[100] Cũng như các vận động viên, Triều Tiên đã cử một phái đoàn cấp cao chưa từng có, đứng đầu là Kim Yo-jong, em gái của Kim Jong-un và Chủ tịch Kim Yong-nam, và bao gồm các nghệ sĩ biểu diễn như Dàn nhạc Samjiyon.[101] Một đoàn nghệ thuật của Triều Tiên cũng đã biểu diễn tại hai thành phố riêng biệt của Hàn Quốc, bao gồm cả Seoul, để vinh danh các thế vận hội Olympic.[102] Con tàu của Bắc Triều Tiên chở đoàn nghệ thuật, Man Gyong Bong 92, cũng là con tàu đầu tiên của Bắc Triều Tiên đến Hàn Quốc kể từ năm 2002.[103] Phái đoàn đã chuyển lời mời Tổng thống Moon sang thăm Bắc Triều Tiên.[101]

Sau Thế vận hội, chính quyền hai nước đã đưa ra khả năng sẽ cùng nhau đăng cai Thế vận hội mùa đông châu Á 2021.[104] Vào ngày 1 tháng 4, các ngôi sao K-pop Hàn Quốc đã biểu diễn một buổi hòa nhạc tại Bình Nhưỡng mang tên " Mùa xuân đang đến ", với sự tham dự của Kim Jong-un và phu nhân.[105] Các ngôi sao K-pop là một phần của đoàn nghệ thuật Hàn Quốc gồm 160 thành viên đã biểu diễn tại Triều Tiên vào đầu tháng 4 năm 2018.[106][107] Đây cũng là lần đầu tiên kể từ năm 2005 có bất kỳ nghệ sĩ Hàn Quốc nào biểu diễn tại Bắc Triều Tiên.[107] Trong khi đó, các chương trình phát thanh tuyên truyền ở cả hai phía được ngừng lại.[23]

Vào ngày 27 tháng 4, một cuộc gặp thượng đỉnh đã diễn ra giữa Moon và Kim tại khu vực An ninh chung của Hàn Quốc. Đây là lần đầu tiên kể từ sau Chiến tranh Triều Tiên, một nhà lãnh đạo Triều Tiên bước vào lãnh thổ Hàn Quốc.[108] Nhà lãnh đạo Triều Tiên Kim Jong-un và Tổng thống Hàn Quốc Moon Jae-in gặp nhau tại ranh giới chia cắt Hàn Quốc.[109] Hội nghị thượng đỉnh kết thúc với việc cả hai nước cam kết hướng tới phi hạt nhân hóa hoàn toàn Bán đảo Triều Tiên.[110][111] Họ cũng thề sẽ tuyên bố chính thức chấm dứt Chiến tranh Triều Tiên trong vòng một năm.[112] Là một phần của Tuyên bố Panmunjom đã được lãnh đạo hai nước ký kết, hai bên cũng kêu gọi chấm dứt các hoạt động quân sự lâu đời ở khu vực biên giới Triều Tiên và thống nhất Hàn Quốc.[2] Ngoài ra, các nhà lãnh đạo nhất trí làm việc cùng nhau để kết nối và hiện đại hóa đường sắt của họ.[113]

Vào ngày 5 tháng 5, Triều Tiên đã điều chỉnh múi giờ của mình để phù hợp với miền Nam.[114] Vào tháng 5, Hàn Quốc bắt đầu dỡ bỏ các loa tuyên truyền khỏi khu vực biên giới theo Tuyên bố Panmunjom.[115]

Moon và Kim đã gặp nhau lần thứ hai vào ngày 26 tháng 5 để thảo luận về hội nghị thượng đỉnh sắp tới của Kim với Trump.[116] Hội nghị thượng đỉnh dẫn đến các cuộc gặp tiếp theo giữa các quan chức Triều Tiên và Hàn Quốc trong tháng Sáu.[117] Vào ngày 1 tháng 6, các quan chức hai nước đã đồng ý tiến tới các cuộc đàm phán quân sự và Chữ thập đỏ.[118] Họ cũng đồng ý mở lại Văn phòng Liên lạc Liên Triều ở Kaesong mà miền Nam đã đóng cửa vào tháng 2/2016 sau vụ thử hạt nhân của Triều Tiên.[118] Cuộc họp thứ hai, với sự tham gia của Hội Chữ thập đỏ và quân đội, được tổ chức tại khu nghỉ mát Núi Kumgang của Triều Tiên vào ngày 22 tháng 6, nơi đã đồng ý rằng các cuộc đoàn tụ gia đình sẽ tiếp tục.[119] Sau hội nghị thượng đỉnh vào tháng 4, một cuộc gặp thượng đỉnh giữa Tổng thống Mỹ Donald Trump và Kim Jong-un đã được tổ chức vào ngày 12 tháng 6 năm 2018 tại Singapore. Hàn Quốc đã ca ngợi nó là một thành công.

Hàn Quốc vào ngày 23 tháng 6 năm 2018 thông báo rằng họ sẽ không tiến hành các cuộc tập trận quân sự thường niên với Mỹ vào tháng 9 và cũng sẽ ngừng các cuộc tập trận của riêng mình ở Hoàng Hải, để không khiêu khích Triều Tiên và tiếp tục đối thoại hòa bình.[120] Vào ngày 1 tháng 7 năm 2018, Hàn Quốc và Triều Tiên đã nối lại liên lạc vô tuyến giữa tàu với tàu, điều này có thể ngăn chặn các cuộc đụng độ ngẫu nhiên giữa các tàu quân sự của Nam và Bắc Triều Tiên xung quanh Đường giới hạn phía Bắc (NLL) ở phía Tây (Hoàng Hải).[121] Vào ngày 17 tháng 7 năm 2018, Hàn Quốc và Triều Tiên đã khôi phục hoàn toàn đường dây liên lạc quân sự của họ trên phần phía tây của bán đảo.[122]

Hàn Quốc và Bắc Triều Tiên đã thi đấu với tư cách "Triều Tiên" trong một số sự kiện tại Á vận hội 2018.[123] Hợp tác mở rộng sang lĩnh vực điện ảnh, với việc Hàn Quốc chấp thuận chiếu các bộ phim của Triều Tiên tại liên hoan phim địa phương của đất nước đồng thời mời một số nhà làm phim từ sau này.[124][125][126] Vào tháng 8 năm 2018, các cuộc đoàn tụ của các gia đình bị chia rẽ kể từ Chiến tranh Triều Tiên đã diễn ra tại Núi Kumgang ở Triều Tiên.[127] Vào tháng 9, tại một hội nghị thượng đỉnh với Moon ở Bình Nhưỡng, Kim đã đồng ý dỡ bỏ các cơ sở vũ khí hạt nhân của Triều Tiên nếu Hoa Kỳ có hành động tương hỗ. Tại Bình Nhưỡng, một thỏa thuận mang tên "Tuyên bố chung Bình Nhưỡng tháng 9 năm 2018" đã được ký kết bởi cả hai nhà lãnh đạo Triều Tiên [128] Thỏa thuận kêu gọi dỡ bỏ bom mìn, chốt gác, vũ khí và nhân viên trong JSA từ cả hai phía của Triều Tiên Biên giới Hàn Quốc.[129][130][131] Họ cũng đồng ý rằng họ sẽ thiết lập các vùng đệm trên biên giới của họ để ngăn chặn các cuộc đụng độ.[132] Moon đã trở thành nhà lãnh đạo Hàn Quốc đầu tiên có bài phát biểu trước công chúng Triều Tiên khi ông phát biểu trước 150.000 khán giả tại Lễ hội Arirang vào ngày 19 tháng 9.[133] Cũng trong hội nghị thượng đỉnh tháng 9 năm 2018, các nhà lãnh đạo quân sự của cả hai quốc gia đã ký Thỏa thuận Hòa giải, Không xâm lược, Trao đổi và Hợp tác "(hay còn gọi là" Thỏa thuận Cơ bản ") để giúp đảm bảo giảm bớt căng thẳng quân sự giữa hai nước và kiểm soát vũ khí nhiều hơn.[134][135][136]

Vào ngày 23 tháng 10 năm 2018, Moon đã phê chuẩn Thỏa thuận Cơ bản và Tuyên bố Bình Nhưỡng chỉ vài giờ sau khi chúng được nội các của ông thông qua.[137]

Vào ngày 30 tháng 11 năm 2018, một đoàn tàu của Hàn Quốc đã đi qua biên giới DMZ với Triều Tiên và dừng lại ở ga Panmun. Đây là lần đầu tiên tàu Hàn Quốc đi vào lãnh thổ Bắc Triều Tiên kể từ năm 2008.[138]

Vào ngày 30 tháng 6, Kim và Moon gặp lại nhau tại DMZ, với sự tham gia của Tổng thống Mỹ Donald Trump, người đã khởi xướng cuộc gặp.[139] Cả ba đã tổ chức một cuộc họp tại Ngôi nhà Tự do Liên Triều.[139] Trong khi đó, Triều Tiên đã tiến hành một loạt vụ thử tên lửa tầm ngắn và Mỹ và Hàn Quốc đã tham gia các cuộc tập trận chung vào tháng 8. Vào ngày 16 tháng 8 năm 2019, đảng cầm quyền của Triều Tiên đã đưa ra tuyên bố chỉ trích Hàn Quốc tham gia các cuộc tập trận và mua khí tài quân sự của Mỹ, gọi đây là "hành động khiêu khích nghiêm trọng" và nói rằng sẽ không có thêm cuộc đàm phán nào.[140]

Vào ngày 15 tháng 10, Bắc Triều Tiên và Nam Triều Tiên (Hàn Quốc) đã thi đấu vòng loại FIFA World Cup tại Bình Nhưỡng, trận đấu bóng đá đầu tiên của họ ở miền Bắc sau 30 năm. Trận đấu được chơi trên sân vận động không khán giả với sự tham dự chỉ dành cho tổng số 100 nhân viên chính phủ Bắc Triều Tiên; Không có người hâm mộ hoặc phương tiện truyền thông Hàn Quốc nào được phép vào sân vận động và trận đấu không được truyền hình trực tiếp. Không có bàn thắng nào được ghi.[141] Trong khi đó, Kim và Moon vẫn tiếp tục có một mối quan hệ thân thiết, trân trọng nhau.[142]

Vào ngày 9 tháng 6 năm 2020, Bắc Triều Tiên bắt đầu cắt đứt mọi đường dây liên lạc với Hàn Quốc. Điều này xảy ra sau khi Bình Nhưỡng liên tục cảnh báo Seoul về các vấn đề như việc miền Nam không ngăn được các nhà hoạt động người nước ngoài của Bắc Triều Tiên gửi truyền đơn tuyên truyền chống chế độ qua biên giới. Hãng thông tấn trung ương Triều Tiên mô tả đây là "bước đầu tiên của quyết tâm đóng cửa hoàn toàn mọi phương tiện liên lạc với Hàn Quốc và loại bỏ những thứ không cần thiết".[143] Em gái của Kim Jong-un, Kim Yo-jong, cũng như Phó Chủ tịch Ủy ban Trung ương Đảng Lao động Triều Tiên cầm quyền, Kim Yong-chol, tuyên bố rằng Triều Tiên đã bắt đầu coi Hàn Quốc là kẻ thù của mình.[144] Một tuần trước những hành động này, Kim Yo-Jong đã gọi những người đào tẩu Bắc Triều Tiên là "cặn bã của con người" và "những con chó lai". Việc cắt đứt các đường dây liên lạc đã làm giảm đáng kể các thỏa thuận đã được thực hiện trong năm 2018.[145] Vào ngày 13 tháng 6, Kim Yo-jong, cảnh báo rằng "không bao lâu nữa, một cảnh tượng bi thảm của văn phòng liên lạc chung Bắc-Nam vô dụng sẽ hoàn toàn sụp đổ." Vào ngày 16 tháng 6, miền Bắc đe dọa sẽ đưa quân đã rút khỏi biên giới về các đồn mà họ đã đóng quân trước đó. Cuối ngày hôm đó, văn phòng liên lạc chung ở Kaesong bị chính phủ Triều Tiên cho nổ tung. Do đại dịch COVID-19, phái đoàn Hàn Quốc đã rời khỏi tòa nhà vào tháng Giêng.[146] Vào ngày 5 tháng 6 năm 2020, Ngoại trưởng Triều Tiên Ri Son-gwon nói rằng triển vọng về hòa bình giữa Triều Tiên và Hàn Quốc, và Mỹ, đã "biến mất thành một cơn ác mộng đen tối".[147] Ngày 21 tháng 6 năm 2020, Hàn Quốc kêu gọi Triều Tiên không gửi truyền đơn tuyên truyền qua biên giới. Yêu cầu này theo sau tuyên bố của Triều Tiên rằng họ sẵn sàng gửi 12 triệu tờ rơi, có khả năng trở thành chiến dịch tâm lý lớn nhất chống lại Hàn Quốc.[148]

Phóng viên TTXVN tại Hàn Quốc dẫn dự báo của K-Weather, một nền tảng dữ liệu lớn về thời tiết của Hàn Quốc, cho biết hoa anh đào năm nay dự kiến ​​sẽ bắt đầu nở vào ngày 21/3 trên đảo Jeju, còn ở các khu vực phía Nam Hàn Quốc là từ ngày 25 đến 29/3 và ở khu vực nội địa miền Trung là từ ngày 30/3 đến ngày 5/4. Người dân ở thủ đô Seoul dự kiến ​​​​sẽ được chứng kiến ​​​​hoa anh đào nở đầu tiên vào ngày 2/4, sớm hơn sáu ngày so với mọi năm.

K-Weather cho rằng việc mùa hoa anh đào năm nay đến sớm như vậy là do mùa đông ấm áp bất thường. Tháng 12 năm ngoái, nhiệt độ trung bình ở thủ đô Seoul là 1,1 độ C, cao hơn bình thường 0,9 độ C và nhiệt độ trung bình tháng 1 vừa rồi là âm 0,5 độ C, cao hơn bình thường 1,4 độ C. Riêng trong tháng 2 này, nhiệt độ trung bình ở thủ đô Seoul từ ngày 1 đến ngày 20/2 cao hơn nhiều so với các năm trước, là 4,1 độ C, cao hơn bình thường 4,4 độ C.

“Nhiệt độ của tháng 2 và tháng 3 ảnh hưởng mạnh mẽ đến sự nở hoa của hoa anh đào”, K-Weather cho biết, “thời điểm nở hoa có thể khác nhau tùy thuộc vào sự thay đổi nhiệt độ xảy ra ngay trước giai đoạn nở hoa”.

Do hoa anh đào năm nay dự kiến nở sớm hơn so với thường lệ nên các nhà tổ chức lễ hội hoa xuân, bao gồm cả các chính quyền địa phương, đang gấp rút chuẩn bị cho các sự kiện mùa xuân. Nhưng nếu mùa hoa anh đào đến sớm hơn dự kiến của K-Weather thì công tác chuẩn bị sẽ gặp rất nhiều khó khăn.

“Chúng tôi tạm thời quyết định bắt đầu lễ hội hoa mùa xuân vào cuối tháng 3 vì hoa anh đào bắt đầu nở sớm hơn dự kiến ​​vào năm ngoái”, một quan chức từ Văn phòng quận Yeongdeungpo, nơi đang lên kế hoạch tổ chức lễ hội hoa mùa xuân ở Yeouido cho biết.

Ban Ki-sung, giám đốc điều hành cấp cao của K-Weather, cho biết: “Trong vài năm qua, hoa anh đào nở sớm hơn thường lệ nên chúng tôi không loại trừ khả năng điều tương tự sẽ xảy ra trong năm nay”.

Năm ngoái, K-Weather dự đoán hoa anh đào nở sớm hơn thường lệ từ 4 đến 7 ngày. Tuy nhiên, trên thực tế, chúng đã nở hoa sớm hơn dự kiến. Một số nơi không còn hoa để ngắm trong lễ hội thực sự vì chúng đã rụng hết. Ở các khu vực phía Nam, hoa đã nở sớm hơn từ 7 đến 16 ngày, buộc chính quyền địa phương phải điều động nhân viên an ninh đến các địa điểm ngắm hoa để giữ trật tự và hỗ trợ người dân.

Giáo sư Jeong Su-jong thuộc Trường Nghiên cứu Môi trường thuộc Đại học Quốc gia Seoul cho biết: “Hoa mùa xuân nở nhanh hơn khi nhiệt độ dao động mạnh, trái ngược với nhiệt độ tăng chậm. Nói cách khác, hoa nở nhanh hơn khi trời đột nhiên ấm lên”.

Không chỉ hoa anh đào, năm nay hoa mận ở Hàn Quốc cũng nở sớm hơn thường lệ do thời tiết ấm áp bất thường. Hoa mận đã nở vào ngày 15/1 tại đảo Jeju, sớm hơn 32 ngày so với bình thường do chênh lệch nhiệt độ đáng kể giữa thời tiết lạnh và ấm của khu vực. Tổng cộng có 21 ngày có nhiệt độ giữa trưa trên 10 độ C ở Jeju vào tháng 12 năm ngoái, với nhiệt độ cao lên tới 17 độ so với mức thấp qua đêm.

Theo Cục Khí tượng Hàn Quốc, hoa mận hiện đang nở rộ ở các khu vực phía Nam như Jeonju, Pohang, Ulsan, Gwangju và Busan. Ở thủ đô Seoul hoa mận nở sớm hơn thường lệ 20 ngày.

Theo Giáo sư Jeong Su-jong, việc trồng cây ăn quả có thể sẽ gặp khó khăn hơn vì việc hoa nở có liên quan đến sự thụ phấn của ong và thời điểm thu hoạch.

Tham dự có các đồng chí: Nguyễn Anh Tuấn, Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy, Trưởng Đoàn ĐBQH tỉnh; Nguyễn Minh Vũ, Ủy viên Dự khuyết Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Thứ trưởng Thường trực Bộ Ngoại giao; Nguyễn Hương Giang, Phó Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch UBND tỉnh; Vương Quốc Tuấn, Ủy viên Dự khuyết Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Phó Chủ tịch Thường trực UBND tỉnh; bà Oh Young Ju, Đại sứ đặc mệnh toàn quyền Hàn Quốc tại Việt Nam; đại diện lãnh đạo 13 tỉnh, thành phố khu vực Bắc Bộ, lãnh đạo các Sở, ban, ngành, địa phương trong tỉnh và hơn 150 doanh nghiệp Hàn Quốc.

Bí thư Tỉnh ủy Nguyễn Anh Tuấn (thứ 5 từ trái sang), Thứ trưởng Thường trực Bộ Ngoại giao Nguyễn Minh Vũ (thứ 4 từ phải sang), Chủ tịch UBND tỉnh Nguyễn Hương Giang (thứ 4 từ trái sang) và Đại sứ Hàn Quốc tại Việt Nam Oh Young Ju (thứ 5 từ phải sang) dự chương trình.

Phát biểu khai mạc chương trình, Thứ trưởng Thường trực Bộ Ngoại giao Nguyễn Minh Vũ khẳng định chương trình “Gặp gỡ Hàn Quốc khu vực Bắc Bộ năm 2023” mở đầu cho chuỗi sự kiện Gặp gỡ Hàn Quốc do Bộ Ngoại giao và Đại sứ quán Hàn Quốc tổ chức trong năm 2023. Hiện nay, quan hệ ngoại giao Việt Nam - Hàn Quốc đang ở trong giai đoạn phát triển tốt đẹp và trở thành đối tác quan trọng hàng đầu của nhau trên nhiều lĩnh vực. Hàn Quốc hiện đứng thứ nhất về đầu tư trực tiếp vào Việt Nam; thứ hai về hợp tác phát triển (ODA), lao động và du lịch; thứ ba về hợp tác thương mại. Trong khi đó, Việt Nam là đối tác kinh tế lớn nhất của Hàn Quốc tại ASEAN, chiếm 30% đầu tư và 50% tổng kim ngạch thương mại giữa Hàn Quốc và ASEAN. Vì vậy, Việt Nam luôn hỗ trợ, lắng nghe và nỗ lực giải quyết những khó khăn, vướng mắc của nhà đầu tư Hàn Quốc theo quy định pháp luật, giúp các doanh nghiệp Hàn Quốc yên tâm đầu tư lâu dài tại Việt Nam.

Thứ trưởng Thường trực Bộ Ngoại giao Nguyễn Minh Vũ phát biểu khai mạc chương trình.

Đại sứ Đặc mệnh toàn quyền Hàn Quốc tại Việt Nam Oh Young Ju nhấn mạnh chương trình “Gặp gỡ Hàn Quốc khu vực Bắc Bộ” là nơi giao lưu, gặp gỡ thường niên giữa doanh nghiệp Hàn Quốc với Việt Nam. Sự kiện năm nay có ý nghĩa đặc biệt, là chương trình đầu tiên được tổ chức sau khi 2 nước nâng cấp mối quan hệ đối tác chiến lược toàn diện. Vì vậy, chương trình thu hút số lượng đại biểu đông nhất kể từ năm 2020 đến nay, một số doanh nghiệp Hàn Quốc chưa có văn phòng tại Việt Nam cũng tham dự. Đại sứ trân trọng cảm ơn các đồng chí lãnh đạo tỉnh, các Sở, ban, ngành và các đơn vị liên quan đã dốc sức chuẩn bị cho chương trình, đồng thời, tin tưởng mối quan hệ hợp tác hai bên sẽ tiếp tục có bước phát triển, chương trình “Gặp gỡ Hàn Quốc khu vực Bắc Bộ năm 2023” sẽ trở thành nền tảng tăng trưởng mới cho cả hai quốc gia.

Chủ tịch UBND tỉnh Nguyễn Hương Giang.

Chào mừng các đại biểu đến Bắc Ninh, Chủ tịch UBND tỉnh Nguyễn Hương Giang cho rằng chương trình “Gặp gỡ Hàn Quốc khu vực Bắc Bộ năm 2023” mở ra cơ hội tốt để các doanh nghiệp, nhà đầu tư trao đổi tìm hiểu, kết nối hợp tác với tỉnh Bắc Ninh và các tỉnh, thành phố khu vực Bắc Bộ.

Đại sứ Đặc mệnh toàn quyền Hàn Quốc tại Việt Nam Oh Young Ju.

Chủ tịch UBND tỉnh mong rằng với thế mạnh và kinh nghiệm về công nghệ, tài chính, mạng lưới thị trường quốc tế, kỹ năng quản trị kinh doanh của các doanh nghiệp Hàn Quốc, kết hợp với các lợi thế của tỉnh Bắc Ninh và các tỉnh/thành phố khu vực Bắc Bộ sẽ mang lại lợi ích to lớn và thiết thực trong tương lai. Đồng thời, mở ra một giai đoạn phát triển mới, tốt đẹp cho quan hệ hợp tác phát triển giữa Bắc Ninh và các tỉnh/thành phố khu vực Bắc Bộ với các địa phương, cơ quan, tổ chức, doanh nghiệp Hàn Quốc trong thời gian tới.

Phó Chủ tịch UBND tỉnh Ngô Tân Phượng (thứ 4 từ phải sang) chụp ảnh cùng các đại biểu dự phiên thảo luận thứ nhất.

Tại chương trình diễn ra 02 phiên thảo luận với chủ đề: “Mở rộng đầu tư, đẩy mạnh hợp tác chuỗi cung ứng, chuỗi sản xuất” và “Đẩy mạnh hợp tác phát triển kinh tế bền vững”. Đại diện lãnh đạo các tỉnh, thành phố khu vực Bắc Bộ trực tiếp giới thiệu tiềm năng, thế mạnh, tình hình phát triển kinh tế -xã hội, các dự án trọng điểm của Hàn Quốc tại địa phương và định hướng thu hút đầu tư trong thời gian tới. Đồng thời, trao đổi, giải đáp những vấn đề mà hai bên cùng quan tâm như: đa dạng hóa chuỗi cung ứng nhất là trong lĩnh vực sản xuất ô tô, điện tử, dệt may; xây dựng thành phố thông minh, ứng dụng công nghệ phát triển xanh, ứng phó vấn đề ô nhiễm môi trường; xây dựng, củng cố hệ sinh thái đầu tư mới thông thoáng, thuận lợi hơn, cho sự phát triển bền vững…

Các đại biểu tham dự phiên thảo luận thứ hai.

Phát biểu kết luận, Thứ trưởng Thường trực Bộ Ngoại giao Nguyễn Minh Vũ đánh giá cao những chia sẻ, nhận định và khuyến nghị thẳng thắn, tâm huyết của các đại biểu tham dự Hội nghị. Hy vọng, đây sẽ là tài liệu tham chiếu, làm cơ sở cho việc thúc đẩy các sáng kiến, chương trình, dự án hợp tác trong thời gian tới giữa các địa phương Việt Nam và các đối tác Hàn Quốc. Từ đó, đưa ra những phương hướng lớn, biện pháp cụ thể nhằm tăng cường quan hệ hợp tác cấp địa phương giữa các tỉnh, thành phố Việt Nam với các đối tác Hàn Quốc nói riêng, quan hệ đối tác chiến lược toàn diện Việt Nam - Hàn Quốc nói chung trong thời gian tới.